Lời Chúa (Lc 12, 1-7): Thứ Sáu Tuần 28 Mùa Thường niên

Lời Chúa: Lc 12, 1-7

1 Trong lúc ấy, đám đông tụ họp hàng vạn người, đến nỗi giẫm lên nhau. Bấy giờ Đức Giê-su bắt đầu nói, trước hết là với các môn đệ: “Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả.2 Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.3 Vì thế, tất cả những gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày; và điều anh em rỉ tai trong buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà.4 “Thầy nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác, mà sau đó không làm gì hơn được nữa.5 Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ ai: hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hoả ngục. Thật vậy, Thầy nói cho anh em biết: anh em hãy sợ Đấng ấy.6 Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa.7 Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.

 

Suy Niệm

Trước một đám đông kinh khủng chen lấn để đến gần Ngài,

Thầy Giêsu vẫn muốn ngỏ lời trước hết với các môn đệ dấu yêu.

Lần duy nhất trong Tin Mừng Nhất lãm, Thầy gọi họ là bạn hữu (c. 4).

Thầy dặn dò họ cảnh giác kẻo lây nhiễm men của người Pharisêu,

đó là thái độ đạo đức giả (c. 1).

Thái độ này luôn bao hàm một che giấu nào đó về sự thật,

khiến người nhìn bên ngoài dễ bị đánh lừa bởi những mặt nạ đạo đức.

Việc che giấu khéo léo này có thể xuôi chèo mát mái một thời gian.

Nhưng đối với Thầy Giêsu, nó không thể kéo dài mãi.

Sớm muộn gì sự thật cũng sẽ lộ diện, như chiếc kim trong bọc thò ra.

“Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra,

không có gì bí mật mà sẽ không bị người ta biết” (c. 2).

Nếu con người mãi mãi không biết, thì Thiên Chúa vẫn biết.

Chúng ta có thể tránh được máy kiểm tra nói dối của người đời,

nhưng không tránh được cái nhìn xuyên thấu tâm can của Thiên Chúa.

“Tất cả những gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày;

điều anh em rỉ tai trong buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà” (c. 3).

Như thế điều tưởng như không thể lọt ra ngoài, điều kín như bưng,

vẫn có thể bị đưa ra ánh sáng,

mặt nạ bị rơi xuống, và bản chất thật của con người được vén mở.

Đây là một lời đe dọa, hay đúng hơn, một lời khuyên hãy sống thực lòng.

Thầy Giêsu còn khuyên các môn đệ đừng sợ.

Chuyện bị bách hại và sát hại là chuyện có thể xảy ra.

Chuyện ấy sẽ xảy ra với Thầy và với các môn đệ nữa.

Điều quan trọng là đừng sợ kẻ sát nhân lấy đi mạng sống thân xác (c. 4).

Dù mạng sống thân xác thật đáng quý, đáng trọng,

nhưng con người không phải chỉ có thân xác hay chỉ là thân xác.

Thầy dạy cho các môn đệ biết phải sợ ai (c. 5).

Phải sợ chính Thiên Chúa, Đấng có quyền ném anh em vào hỏa ngục.

Các vị tử đạo đều tin, hiểu và sống các câu Tin Mừng này.

Họ đã chịu bao đớn đau nhục hình và cái chết thân xác,

nhưng họ đã tránh được hỏa ngục, và được đón vào lòng Thiên Chúa.

Kitô hữu phải đối diện với những thách đố cam go.

Lúc chịu bách hại lại tưởng mình bị Thiên Chúa bỏ rơi, ruồng rẫy.

Chim sẻ là thức ăn rẻ tiền cho người nghèo,

tiền lương một ngày mua được những 40 con chim sẻ.

Nếu Thiên Chúa không quên một con sẻ nào,

thì Ngài lại càng không thể quên được những người bạn của Con Ngài.

Nếu từng sợi tóc của chúng ta đã được Thiên Chúa biết,

thì chuyện mạng sống của ta hẳn được Ngài quan tâm hơn nhiều.

Hãy để lòng mình bình an vì sống không gian dối, nên không sợ bị lộ.

Hãy để lòng mình bình an vì cái chết chẳng phải là dấu chấm hết.

Hãy hạnh phúc vì biết mình là môn đệ và là bạn hữu của Thầy Giêsu.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con được ơn khôn ngoan

để con biết sợ điều phải sợ.

Cho con đừng sợ những đe dọa đến thân xác, tiếng tăm,

nhưng biết sợ mất đi vĩnh viễn toàn bộ con người mình.

Cho con đừng sợ những kẻ làm hại con ở đời này,

nhưng biết sợ phải xa Đấng yêu con và muốn con hạnh phúc mãi.

 

Xin giải phóng con khỏi những nỗi sợ đã ăn sâu vào cuộc sống,

những nỗi sợ ngấm ngầm mà chính con không dám thú nhận,

những nỗi sợ làm con chẳng bao giờ được tự do và an vui.

Nhờ đó con dám sống thật sự là mình,

tươi tắn và hồn nhiên, nhẹ nhàng và không lo lắng.

 

Xin dạy con ngắm những bông hoa dại vệ đường

để thấy chúng được điểm trang lộng lẫy,

và ngắm chính mình mỗi ngày,

để thấy vẻ đẹp nơi mình như một quà tặng của tình yêu.

Xin dạy con ngắm đàn chim sẻ ríu rít buổi sáng,

để biết mình chẳng nên quá lo về chuyện cơm áo gạo tiền,

nhưng nên phó thác như em thơ ngồi trong lòng mẹ.

 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đặt đời mình trong tay Cha.

Xin cho con cũng đặt đời con trong tay Chúa.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*