Câu chuyện chiều thứ bảy: Gốc và ngọn

Gốc cây mới chính là bộ phận cơ bản nhất, là phần gốc rễ quan trọng và không thể thiếu.
Có một vị đệ tử luôn thích khoe khoang bản thân trước mặt người khác.
Một hôm, sư phụ đưa cậu ta đến trước một cái cây và hỏi rằng : “Những cành cây này có đẹp không?”
– “Tất nhiên ạ, những bông hoa nở đầy trên cành thật rực rỡ và đẹp biết bao !” – người đệ tử nói.
Một cơn gió thổi qua, những cành cây phát ra âm thanh “xào xạc”. 
– “Con có nghe thấy gì không ?” – Sư phụ hỏi.
– “Đương nhiên nghe thấy ạ, âm thanh của cành cây phát ra nghe trong trẻo và êm tai làm sao !” – đệ tử trả lời.
– Nhưng con có biết cành cây trong chữ Hán gọi là gì không? Nó được gọi là MẠT (ngọn) !
Sư phụ nói xong liền chỉ dưới gốc cây nói : 
“Con có thấy rễ cây không? Con có nghe thấy rễ cây phát ra âm thanh không?”
– “Gốc cây bị chôn dưới đất thì làm sao con thấy được? Gốc cây được chôn dưới đất thì làm sao con nghe được âm thanh của nó ạ? – “Đệ tử trả lời.
– “Nhưng con có biết rễ cây trong chữ Hán được gọi là gì không? Nó được gọi là BỔN (gốc). Nói cách khác, những cành lắc lư trên đỉnh ngọn cây chỉ là một bộ phận không quan trọng, còn phần rễ cây lặng lẽ dưới gốc cây mới chính là bộ phận cơ bản nhất, là phần gốc rễ quan trọng và không thể thiếu.” 
Nghe những lời của thầy, đệ tử cảm thấy xấu hổ về bản thân. Từ đó về sau, người này không còn khoe khoang bản thân mình trước mặt mọi người nữa.
(Sưu tầm trên internet)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*